Xông Đất-Khởi Đầu cho Một Kết Thúc Lòng Tự Trọng Của Con Trẻ

Ngày đầu năm...


 

Hai đứa trẻ cầm dĩa ăn sáng, nhìn một đứa khác cũng ở trong nhà, cũng là cháu nhưng không phải ở một "vai vế" quan trọng nên chỉ đứng nhìn, để người có "vai vế" đó đi vào "xông đất", để mong rằng thằng bé này sẽ mang lại may mắn cho ngôi nhà, cho sự phát đạt bán buôn trong gia đình.

Vai vế và niềm tin của gia đình ở trên một người hay nhóm người, lại vô tình hoặc thực sự mang lại sự tổn thương cho những đứa trẻ khác, dù chúng cũng là con cháu trong nhà, rồi cũng phải đối diện với câu hỏi rằng:
• sao con không phải là "sự may mắn" trong gia đình? Phải chăng con là con gái, hay con là con trai của sự "kém may mắn" mà gia đình đã tạo nên niềm tin này cho chính họ và chính con.
Tôi cũng từng là đứa trẻ mang lại may mắn cho những người hàng xóm, trong suốt thời thơ ấu của mình, cũng không hiểu rõ lắm nhưng họ thích tôi ghé nhà họ đầu tiên để xông đất hơn là đứa em trai của mình, tôi lúc đó cũng chẳng đủ sâu sắc gì để có thể nhìn thấy đứa em mình đang lủi thủi.
Cũng không biết rồi thì gia chủ đó có được may mắn như kỳ vọng, hay có gặp tai họa gì thì liệu tên tôi có được gọi một cách đủ êm ái , như lời dặn dò trứic tết: " nhớ bắn pháo hoa xong là qua xông đất cho nhà chú nha".
Sự "phân biệt" cao trọng đã vô tình đẩy những đứa trẻ ra khỏi sự ngây thơ của một mối quan hệ giữa chúng, đang an lành là bạn bè, là anh em, tự dưng một người được "sủng ái" và "săn đón", một lại để mặc sao cũng được, áo đẹp cũng không ảnh hưởng gì, tôi chứng kiến đôi mắt ngây thơ "chưa hiểu chuyện" lầm lũi ăn nốt bữa sáng, trong khi cũng ngay cổng vào nhà một "vở kịch" của sự may mắn "tự tưởng tượng" của gia đình, khi dắt một đứa trẻ ra rồi lại dắt vào với bước chân đầu tiên "xông đất" và được "tung hô".
Mong ước điều tốt đẹp đến với mình, với gia đình là một nhu cầu chính đáng, ai cũng mong cầu điều này, đặc biệt là dịp đầu năm mới, nhưng mong ước ước đi cùng với sự "chia rẽ" trong chính cách cư xử này ở ngay những mối quan hệ thân cận thì thật mâu thuẫn, mong ước sự đoàn kết nhưng lại đẩy thành viên đi xa nhau bởi thành kiến, với niềm tin riêng của bản thân, bởi lòng thiên vị... thì thật không biết may mắn kiểu nào sẽ đến trong một năm đang đến.
Mỗi thành viên trong gia đình, đã là một may mắn tuyệt vời cho nhau, hay đó là một gánh nặng nên cần đến một loại may mắn khác, cách "văn hóa" này đang biểu hiện đã và thực sự đang âm thầm nuôi dưỡng một con trẻ đầy mặc cảm, giữa một mùa xuân và tươi mới đang rộn ràng...

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

NHU CẦU & SỰ HÒA HỢP

Nếp Nhà Mình