TỬ TẾ & YÊU ĐƯƠNG
Trong gần 5 tháng không có công trình để làm, vai trò làm chồng cứ hét vào tai như hơi nóng rát của mặt đường những tháng nóng nực, và một sự bất lực lớn dần lên bên trong trách nhiệm đó, đằng sau căn bếp, bắt gặp nụ cười nhẹ trên gương mặt có lẽ là ...một sự vô tâm 'tàn bạo'? hoặc là một sự trọn vẹn tin cậy của tình yêu? Tôi không có nhiều mong đợi vào những cuộc gặp để mong có thêm việc làm, nghĩ về điều đó cũng thấy nản lòng rồi, nhưng tôi tin vào tình yêu của em dành cho mình, nụ cười đó khiến tôi được chào đón về nhà dù bất kế chuyện gì đang xảy ra, và em ở đây để đi qua thời gian này cùng anh, vậy là 'an yên' rồi.
Mối quan hệ vợ chồng, không dừng lại ở việc chỉ là trở thành một người tốt dành cho nhau, nhưng luôn cả cho nhau niềm khao khát, tâm hồn và sự tin cậy trọn vẹn. Tôi vẫn thấy những người đã làm trọn vai trò của mình, không những vậy mà còn làm xuất sắc chúng, nhưng khi hỏi rằng 'liệu anh có được thúc đẩy bởi 'lửa của tình yêu' trong đó không?" thì giật mình, vì 'nhiệt tình' đã chạy về con số âm lạnh lẽo.
Ở một tình huống khác, nếu một lời khuyên người chồng phải “cư xử nhiệt tình ân cần” với vợ trong khi ông ta chẳng cảm thấy gì ngoài sự hờ hững hay lạnh nhạt của vợ mình, thì họ cũng chẳng làm cho cuộc hôn nhân khá hơn.
Chủ đề chúng tôi muốn chia sẽ với các bạn là gì đây, hôn nhân không chỉ là một sự tử tế với nhau (qua hành vi yêu thương), nhưng có cả 'trái tim yêu đương' đầy nhiệt thành, như cái tựa một quyển sách mà chúng tôi đã từng đọc, 'Người Bạn và Người Tình".
Tôi nhận lấy ly nước pha, mát mẻ từ tay nàng, niềm tin vào sự tốt lành của 'Lời thề ước thiêng liêng' giữa chúng tôi khiến tôi sẵn sàng nhiều hơn để đón nhận mọi điều trở ngại, niềm tin vào sự tốt đẹp ấy, bên trong người vợ của mình cho tôi một bình an kỳ lạ, rằng hãy tiếp tục vì nó là một phần của sự lớn lên trong tình yêu thương.
Lập luận thông thường hứa hẹn rằng những cảm xúc yêu thương tuôn tràn ra từ hành vi yêu thương. Nếu chúng ta làm đủ những hành động yêu thương cho ai đó trong một thời gian đủ dài, dần dần chúng ta sẽ cảm thấy có những cảm xúc yêu thương đối với người đó. Nhưng một nhược điểm của lập luận này là không giải quyết tận gốc rễ vấn đề: nhiều người chồng người vợ chỉ đơn giản là không muốn yêu thương bạn đời của họ. Chúng ta có thể đang bị thúc đẩy để "hành xử xứng đáng như một ông chồng" nhưng có thể hôn nhân ấy sẽ không có tiến triển gì.
Nếu chúng ta phải muốn yêu người bạn đời với một khao khát chủ quan để yêu như vậy, và nếu làm những hành động yêu thương cũng không nảy sinh được khao khát ấy, thì làm sao chúng ta kiếm được khao khát ấy đây?
Sự lựa chọn dường như giữa hai phía: hoặc tiếp tục là người chồng / vợ tử tế cách máy móc hoặc rút lui trong sự dằn vặt, một cảm giác 'tiến thoái lưỡng nan". Chúng ta có đang mong đợi điều gì để Khao khát 'yêu đương' như mới ngày đầu?
Nhận xét